(Luận
về việc tŕ kinh được
lợi ích tùy theo
cái tâm)
Hết thảy các kinh Đại Thừa hiển hay mật do đức Đại Giác Thế Tôn đă
nói, về lư đều vốn duy tâm,
đạo phù hợp Thật Tướng. Trải ba đời chẳng biến đổi, cả mười pháp giới đều tuân theo. Là
người dẫn đường để
trở về nguồn, quay lại cội, dẹp khổ, ban vui, là đạo sư của chư Phật,
là bậc cha lành dẹp khổ ban vui cho chúng sanh.
Nếu có thể tột ḷng thành, tận
ḷng kính, lễ tụng, thọ tŕ th́
cả ḿnh lẫn người đều được
lợi ích thù thắng, u - hiển đều được gội ân quang.
Dường như Như
Ư Châu, giống như Vô Tận
Tạng, lấy chẳng hết, dùng chẳng cùng. Tùy tâm hiện
lượng đều
vẹn sở nguyện. Kinh Lăng Nghiêm nói: “Cầu vợ được vợ, cầu con được
con, cầu tam-muội
được tammuội,
cầu sống lâu được sống lâu, như thế cho đến cầu đại Niết Bàn được đại
Niết Bàn”. Đại Niết Bàn chính là quả
đức rốt ráo.
Nếu luận về bổn tâm của
Như Lai th́ toàn lực Khế Kinh thật ra đều
nhắm về điều này. Nhưng
do chúng sanh chí nguyện hẹp ḥi, kém cỏi, lại thêm chẳng chí thành cùng cực
nên chẳng thể trực tiếp khế hợp được. V́ thế, Phật
thuận theo
tâm hạnh của họ, thỏa măn nguyện của họ. Nếu là bậc túc
căn sâu dày sẽ nhanh
chóng hiểu rơ tự tánh,
triệt chứng duy tâm, phá
phiền hoặc, tiến thẳng vào Bồ Đề,
viên măn phước huệ, chóng thành giác
đạo, đạt
được lợi
ích hoàn toàn nơi Khế
Kinh, thông suốt bản hoài của Như Lai. Ví như một
trận mưa tưới khắp, cây cỏ đều
tươi tốt.
Đại căn th́ [tăng trưởng] chọc mây, che lấp
mặt trời. Tiểu căn th́ cũng tăng
trưởng vài phân, vài tấc.
Đạo vốn Chân Như duy
nhất, lợi ích do tùy theo tâm mà có thù
thắng hay kém cỏi; nhưng nếu đă gieo căn lành
th́ Phật quả rốt cuộc sẽ thành. Dẫu chẳng thể đạt được
lợi ích lớn lao
ngay, cũng sẽ nhờ đó mà được
độ thoát. Nghe tiếng cái trống bôi thuốc độc, xa gần đều
chết. Ăn chút Kim Cang, quyết định chẳng tiêu. Trước dùng Dục
để lôi kéo, sau mới
làm cho nhập
Phật trí. Chính là như
vậy đó!